-Mô Phật! Cái áo cà sa của ta!
Thổ địa rút A-lô ra bấm bấm rồi gọi, một lúc sau quay qua Tam Tạng nói:
- Huyền Trang yên tâm. Tôi và ngài Đại Thánh này sẽ đi lấy hành lý về , còn các thầy ở lại đây nhớ đừng đi đâu.. Đại Thánh, ngài mau mau biến thành người nghèo bần cố nông hay đầy tớ cũng được theo tôi để lấy đồ về.
Thổ địa nói chưa dứt Tề thiên rùng mình hóa thành lão cái bang thân hình còm nhom, tóc tai bù xù, áo quần rách tả tơi xộc xệch, vai mang bị gậy đứng chờ .
Thổ địa thấy vậy ôm bụng cười ngất làm bốn thầy trò Đường Tăng há hốc mồm ngạc nhiên. Dứt cười, thổ địa nói:
- Đầy tớ ở đây không phải nghèo xác xơ như vậy . Đại Thánh biến nhầm ông chủ rồi. Không thắc mắc , Ngài Đại Thánh nhanh biến ngược lại rồi theo tui kẻo trễ.
Nghe lời , Tề Thiên biến thành một đại gia đạo mạo áo quần chỉn chu ra vẻ người giàu có , thổ địa biến thành anh chàng tài xế rồi cùng hô biến theo chiều gió mất dạng.
Khi đến nơi có bảng hiệu " Động Đồ Cầm" Thổ địa và Tề Thiên cho chiếc Toyota đề mới thắng gấp trước cửa hiệu kêu cái kít rồi bước xuống đi thẳng vào quầy hiệu đòi gặp ông chủ tiệm.
Lúc sau một người đàn ông có vẻ bặm trợn, trên cánh tay để lộ hình xăm một chiếc đầu lâu bước ra, hỏi:
-Các ông cần chi?
Thổ địa trả lời:
-Chúng tôi muốn chuộc lại một gói hành lý mà tối hôm qua tại đây có người đem đến bán.
Chủ quán nhìn chăm chú hai vị đại gia giả dạng hồi lâu rồi hỏi trong gói hành lý ấy có những gì, Tề Thiên nói trong đó có chiếc áo cà sa.
-Đúng rồi, tối qua có người bán cho chúng tôi gói hành lý ấy , trong đó có chiếc áo tỏa ánh hào quang màu vàng nên chúng tôi đâm lo.
- Ông lo gì ?
-Các ông biết đấy , hiện nay đang xôn xao có lệnh sẽ huy động vàng trong dân. Tui là dân mà, nghe nói không có huy động vàng trong quan do đó để yên tâm tui biếu tặng gói đó cho quan giữ rồi.
Tề Thiên nghe nói vậy liền gằn giọng quát:
- Trong hành lý ấy không có vàng gì đâu, chỉ là chiếc áo cà sa của thầy tui thôi. Ông mau mau bảo cái lão quan gì gì đó trả lại cho chúng tui mau!
Nghe có vẻ trịch thượng, chủ quán nổi giận:
-Mấy ông giàu kể nào mà lên mặt ở đây hả?...
Nghe vậy, Tề Thiên quay mặt bỏ đi chỗ khác định bứt một chùm lông ở mông nhưng nghĩ lại loài khỉ không lông mông nên bứt vội một chùm lông chân rồi đưa lên tay thổi phù một cái hiện ra vài thẻ vàng 24k SJC . Bước vào đặt mấy thẻ vàng lên bàn kêu cái cạch rồi dõng dạc nói:
- Bao nhiêu đây đủ chưa?
Chủ quán trố mắt ngạc nhiên cầm các thẻ vàng lên cắn cắn ra chiều ưng ý , hí hửng nói:
- Các bác chơi xộp em chịu, bái phục. Các bác theo địa chỉ này lên nhà lão quan này mà lấy lại nha, giang hồ như tụi em vậy chứ còn nghĩa khí lắm. Đã cho thì không bao giờ đòi lại. Đây...đi đến đường...lão ấy có tên Quang Nhũng nằm trong hội " Trục Lợi " của tụi em đấy.
Tề Thiên và Thổ địa vội vã bước ra xe, nổ máy vọt cái vèo để lại một làn khói khét lẹt làm chủ quán ngơ ngác thán phục, nhưng rồi hốt hoảng không thấy mấy thẻ vàng trên tay lúc nãy mà thay vào đó mấy sợi lông ngọ nguậy, rồi lông cũng biến mất.
Đến nơi, Tề Thiên đứng sững trước biệt thự đồ sộ rộng lớn , hàng cây xanh phủ dọc theo hàng rào bê tông bao bọc kiên cố. Cổng sắt to dựng đứng khép kín . Bên ngoài tiếng xe chạy ồn ào nhưng bên trong khuôn viên yên ắng, không thấy một bóng người bên trong. Tề thiên nói với Thổ địa:
- Ông ở đây tui biến thành con chuột vô trong đó thăm dò như thế nào.
Thổ địa nghe vậy can ngăn:
- Đại Thánh không muốn sống hả, trong đó có con chuột cống to đùng đấy.
- Sao ông biết ? . Thế thì tui biến thành con sâu.
- Tui ăn chuối ở đây hoài, cái gì mà không biết. Cũng không được, bên trong là một con sâu khổng lồ đấy. Đại Thánh biến thành con muỗi đi, còn tui vô chém vài trái chuối , sáng chưa ăn gì.
Nghe vậy Tề Thiên rùng mình hoá thành con muỗi bay thẳng vào bên trong biệt thự, Thổ địa hoá nhỏ người lại rồi nhảy phóc lên bàn thờ thổ địa bẻ chuối ăn ngon lành.
Tề Thiên bay dạo trong phòng đầy đủ tiện nghi, bàn ghế tủ giường đều thuộc loại gỗ quí giá , trang hoàng lộng lẫy như cung vua phủ chúa mà thầy trò Đường Tăng đã kinh qua.
Bỗng nghe tiếng điện thoại bàn đổ chuông, Tề Thiên bay về hướng đó thấy một người phụ nữ đẫy đà thuộc dạng U50 bước tới cầm điện thoại , Tề Thiên bay nhanh đậu trên đầu chiếc ống nghe:
-A lô, có chuyện gì hễ ông?
- Tối nay tôi định đem cái áo cà sa của thằng Động Đồ Cầm vừa gửi cho nhà mình , để đem biếu cho sư thầy Thích Từ Thiện lấy lộc, nhưng tối nay tôi mắc họp đột xuất rồi.
- Vậy ông bảo tôi làm gì, cái áo đó ông giữ mà.
- Tôi nhớ hình như cất trong két sắt đó.
- Két sắt nào?
- Nhà mình có mấy két sắt mà bà hỏi tôi vậy. Từ ngày mình mua nhà ở nước ngoài cho thằng Xuân Tóc Tỉa để nó đi du học còn tiền gửi nhà băng cho nó giữ , két sắt trống trơn, ăn trộm vô nhà mình chỉ biết khóc thầm chứ đừng nói vô kiểm tra kê khai tài sản....
- Thôi, thôi, ông liệu cái mồm đấy. Bây giờ ông muốn gì, đừng nói bảo tôi lên chùa nha. Khi nào cúng chùa mà không được , hả ông?
- Không, ý tôi nói bà đi lại két sắt kiểm tra thử tôi có cất nó trong đó không. Hiện nay già rồi cứ lẩn thẩn quá, nếu không bà coi thử tôi giấu nó ở đâu, cái gì tôi giấu bà cũng tìm ra được mà.
- Tôi hiểu rồi, lẩn thẩn vậy mà khi nói đến về hưu là sợ , tôi cúp máy đây.
Tề Thiên bay vội đậu trên gò má bà chủ nhà, bốn chân tự dưng dính chặt trên lớp son dày , hốt hoảng Tề Thiên đốt một cái trên làn da , bà chủ vội lấy tay phủi nhẹ Tề Thiên thoát ra bay theo đến chỗ két sắt. Khi bà chủ nhà mở tủ thì ánh hào quang bên trong của chiếc áo cà sa tỏa ra , Tề Thiên định hiện nguyên hình giật lại, nhưng kịp kiềm chế . Chờ bà chủ đóng cửa tủ và bỏ đi một lúc, Tề Thiên hiện nguyên hình rút cây thiết bảng giấu trên vành tai hô biến thành cây tuốt nơ vít nhưng không tìm được cái ốc nào để vặn. Xoay xuể một hồi không xong Tề Thiên đưa cây thiết bảng biến thành cây kim khổng lồ để dùi như dùi lò bát quái của Thái Thượng Lão Quân thuở trước .Hì hục mãi đành bó tay, Tề Thiên biến lại con muỗi bay đến bàn thổ địa thuật lại câu chuyện cho lão thổ địa nghe . Thổ địa nghe xong nói:
-Tui biết chùa của Thích Từ Thiện trù trì ở núi Hắc Lâm , chờ khi áo cà sa đến đó ta lấy lại không muộn. Hay bây giờ chúng ta lại công viên đón sư phụ đến chùa luôn, đi Tây Trúc cũng theo hướng đó đó.
Tề Thiên nghe nói có lý cùng lão thổ địa rời khỏi biệt thự , người thì cân đẩu vân, kẻ độn thổ trở về công viên. Khi cả hai đến công viên không thấy Tam Tạng , Sa Tăng, Bát giới đâu và cả ngựa bạch cũng không để lại dấu vết . Tề Thiên định gọi thì trên thinh không bỗng có tiếng:
- Bớ Đại Thánh , hãy theo tôi đến cứu sư phụ.
Ngước nhìn lên thấy lão Thái Bạch Kim Tinh tóc râu dài đều trắng toát, tay phất trần vội vã bỏ đi. Tề Thiên chắp tay cáo từ lão thổ địa rồi cân đẩu vân đuổi theo lão Thái Bạch.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét